Bài số 15: Lắng nghe lời tỏ tình của đất nước - August Anh
* * *
LẮNG NGHE LỜI TỎ TÌNH CỦA ĐẤT NƯỚC.
Mùa thu Sài Gòn, tiết trời dễ chịu kèm theo những cơn mưa chiều nhẹ nhàng nhưng đến bất chợt. Thu đây ư? Quả thật mình không nhận ra rõ nét,có lẽ nàng thu còn thẹn thùng lấp ló ở đồi núi nào chăng? Hay tại xưa nay Sài Gòn chỉ có hai mùa mưa, nắng? Dù thế nào, ta vẫn không quên được bài thơ có tiếng của Lưu Trọng Lư mỗi độ thu về, ta thử nghe lại bài "tiếng thu":
Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức ?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ ?
Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô ?
Dưới trăng mờ thổn thức ?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ ?
Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô ?
Bài 7: Viết cho những hàng rào giữa lòng thành phố - Gió Lang Thang (kỳ 2/2012)
Gió Lang Thang:Viết cho những hàng rào giữa lòng thành phố
Cuộc thi thứ nhất:Từ 01.02 đến 14.05.2012
Bài 3: Kế hoạch Trang web học tập - Lê Quang (kỳ 1/2012)
Chào anh Nguyên Hồng,

Em nghe đài Chân Trời Mới qua mạng. Chính xác là sáng nay em mới nghe lần đầu :) ISP em không chặn trang của đảng Việt Tân và đài (hình như em sử dụng Mega Basic của VNPT thì phải).
Em có hai cách để vận động các bạn học sinh đọc tin tức trên các trang web lề trái.
Cách thứ nhất em mới nghĩ ra khi anh hỏi: Do bạn dù thân đến đâu cũng không chắc được họ sẽ làm gì mình khi được nghe giới thiệu nên em sẽ hỏi họ giống như anh hỏi em 'Cậu vào được trang này không vây?' :)
Các bạn hãy tưởng tượng một câu chuyện thuở xa xưa nào đó - có 100 người bạn nhưng chỉ có một cái bánh để chia nhau ăn. Một bạn cắt cho mình một phần bánh thật to, còn 99 bạn khác đành phải chia nhau phần còn lại, nên mỗi người chỉ được một miếng nhỏ, đủ để thưởng thức mùi hương chiếc bánh.
Đó là hình ảnh của xã hội Hoa Kỳ hiện nay. 1% người giàu có thu nhập tối thiểu là 520,000 USD một năm, trong khi 99% số người còn lại, đại đa số có thu nhập từ 17 ngàn đến 60 ngàn USD một năm.
Bài 3: Chính quyền đã dạy con làm người (kỳ 3/2011)
Mẹ dạy con trai mẹ phải trở thành người tốt, và mẹ dạy con phải ăn học thành người. Chưa cần biết con có trở thành một viện sỹ viện hàn lâm nào đó, chưa cần biết con sẽ đứng ở đâu giữa một xã hội đông nghịt người như hồ Gươm trong đêm giao thừa hay sẽ làm tới một chức vụ nào đó trong một bộ máy mà từ xưa đên nay luôn rao giảng đó là một bộ máy của dân, do dân và vì dân, Cha mẹ luôn tin rằng con sẽ là người có có ích cho xã hội.


Bài số 19: Video và hình ảnh biểu tình phản đối Trung Quốc sau khi rời trụ sở CA - Nguyễn Tiến Nam (kỳ 2/2011)
(Ghi chú của BTC: Bài phóng sự bằng phim và hình này tác giả gửi bằng email hôm 19.7, nhưng vì lý do Email lọt vào ngăn Junk-Email nên hôm nay bài mới được đưa lên và được sắp vào thứ tự số 19. Thành thật xin lỗi tác giả). Bài này tác giả đã gửi đăng tại: http://danlambaovn.blogspot.com/2011/07/bieu-tinh-phan-oi-trung-quoc-sau-khi.html
Nguyễn Tiến Nam
Cuộc biểu tình sáng nay tại Hà Nội đã bị lực lượng CA nhanh chóng đàn áp, tin cho biết, 46 người bị trấn áp & lôi lên xe bus để đưa về Công an Huyện Từ Liêm (Mỹ Đình).
Bài 9: Chồng tôi đi biểu tình - Lê Thị Công Nhân (kỳ 2/2011)
Chuyện chồng tôi đi biểu tình cũng chẳng có gì nhiều mà kể, ngoài việc hắn cứ vui vẻ khấp khởi cách kỳ lạ như con nít mỗi ngày Chúa nhật vừa qua.
Ba ngày Chúa Nhật 5 tháng 6, 12 tháng 6, 19 tháng 6 hắn đều đi biểu tình, tôi thì bầu bí bí bầu sang tháng thứ 6, trời nóng bức khủng khiếp, không có người chở đi nhà thờ, đi taxi vừa tốn tiền lại vừa say xe nên ở nhà. Tôi bảo dù không khí có nóng bỏng sôi nổi đến mấy thì cũng chỉ đi đến trưa là phải về nhà ăn cơm, nghỉ ngơi đảm bảo sức khỏe lần sau còn đi tiếp, và vấn đề là nếu về nhà được vào buổi trưa thì có nghĩa chưa bị mật vụ bắt đi mất. Thế là bỗng dưng tôi lại được 3 ngày Chúa nhật hồi hộp gần chết, nhìn thấy chồng mặt đen thui lui, mồ hôi mồ kê đầm đìa về đến nhà ăn cơm trưa trong lòng thật vui mừng và hạnh phúc !
Cuộc thi thứ nhất:Từ 01.01 đến 30.04.2011
Bài 1: Chính trị là gì? - Huỳnh Thục Vy (kỳ 1/2011)
Thỉnh thoảng tôi tự hỏi rằng mình có nên tiếp tục viết về đề tài chính trị chăng? Đối với nhiều người , chính trị có vẻ như là một vấn đề quá lớn lao-điều mà thường không dành cho những người còn quá trẻ. Mặc dù có nhiều người chia sẻ với tôi, nhưng cũng không ít người cho rằng tôi không nên đi sâu vào đề tài này vì rằng những gì tôi đã viết có vẻ như không xuất phát từ một cái đầu của con bé hai mươi lăm tuổi. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và tự hỏi rằng chính trị có phải chăng là một miền tri thức và lĩnh vực hoạt động chỉ dành cho các chính trị gia chuyên nghiệp hoặc ít ra cũng là dành cho các bậc trưởng thượng?!
Cuộc thi thứ nhì: Từ 01.09 đến 31.12.2010
Bài dự thi số 2: Một năm kể lại (Kỳ 2/2010)
Bùi Thanh Hiếu
Bữa cơm ban chiều vẫn chỉ có cơm trắng và vài cọng rau muống luộc lơ thơ trong cái bát nước canh, có thể đếm được là 8 hay 9 cọng rau.
Tôi ăn hết phần cơm chiều nay như đã ăn bữa cơm đầu tiên ở đây. Thường thì những người đột ngột vào đây hay bỏ cơm vì nghĩ ngợi nhiều. Tôi thì có nghĩ gì cũng phải ăn hết, nếu không đêm đói bụng rất khó ngủ. Mà cái trò đói khó ngủ hay nghĩ chuyện buồn.
Cuộc thi thứ nhất: Từ 1.5 đến 31.8.2010
Bài dự thi số 13: Tìm lại linh hồn Việt: Thổi sức sống vào lòng tin đã chết (thứ 1/2010)
Đây là bài dự thi của blogger Sphinx2412 (http://sphinx2412.multiply.com/journal/item/481/48), một bạn trẻ có tiếng trên "blog trưòng" từ mấy năm nay. Các bài viết và hành động của anh đã thể hiện rõ ràng sự quan tâm sâu đậm đến những vấn đề nhức nhối của xã hội và của đất nước Việt Nam nói chung. Dưới đây là trích đoạn anh gửi cho BTC:
Xã hội Việt Nam đã lâm nguy đến mức, người ta mất lòng tin vào chính phủ cộng sản hiện thời và cũng đánh mất sạch lòng tin giữa mọi người với nhau trong xã hội, nói 1 cách khác hầu hết bây giờ người Việt Nam ra đường gặp gỡ nhau, trao đổi, hợp tác... đều khoác những tấm áo trùm đầu, thủ sẵn dao găm và đeo mặt nạ.


No comments:
Post a Comment