Saturday, August 18, 2012

Bài 5: Viết cho một ngày tháng bảy - Gió Lang Thang (kỳ 2/2012)


Thơ

Ai vẽ hình hài Tổ quốc tôi

Bốn ngàn năm chân đất

Từ thủa ông cha dựng cờ mở nước

Đến bây giờ chân vẫn lấm lem.


Đất nước này có phải sinh từ truyền thuyết nàng Ngâu

Nước mắt cứ rơi mỗi ngày chứ không riêng gì tháng bảy

Hận thù căm phẫn trong lòng người vẫn từng giờ bùng cháy

Tiếng khóc mẹ già vẫn day dứt từng đêm.



Ai vẽ hình hài Tổ quốc tôi

Những chiến công trong sử sách vấn được đem ra đếm

Nhưng không đếm được

Có bao nhiêu giọt máu đào rớt xuống quê hương.



Lịch sử đất nước đâu chỉ được viết bằng máu xương

Mà bằng cả tiếng nói thân thương mà khi lọt lòng mẹ gọi

Bằng cả ca dao chầu văn hát nói

Tiếng hát mong chờ khi mẹ tiễn con đi...


Ai vẽ hình hài Tổ quốc tôi

Vẽ nên hình Nam Bắc phân li

Để mấy triệu người dân đất Việt

Ôm súng đạn ngoại bang mà trút thẳng vào nhau


Rồi biết bao người nằm dưới những thân tàu

Chìm dưới biển Đông khi trên đường bỏ xứ

Gạt nước mắt khi nhìn quê hương từ mặt biển

Lần cuối cùng nhìn về chữ S

Việt Nam?


Để hôm nay

Những những người dân lầm lũi

Khóc không thành lời trên mảnh đất bao năm

Rơi vào tay kẻ lạ

Những người vợ khóc chồng những đứa nhỏ khóc cha

Đi ra biển rồi biền biệt không về


Có biết chăng?

Những người con xót xa vì mẹ Việt

Bước xuống đường hô vang tên đất nước

Thấy trước mặt mình là những tai ương


Việt Nam ơi! Con xin gọi tên Người là Tổ quốc

Non nước này chưa một phút bình yên

Đứng cạnh con, những người hô "Muôn năm!" khản tiếng

Con cay mắt mình rồi, ơi hỡi Việt Nam!

...
6/7/2012

GLT

No comments:

Post a Comment