Giáo xứ Thái Hà là nạn nhân của chính quyền từ nhiều năm nay. Âm mưu thôn tính đất đai của giáo xứ Thái Hà với mục đích chính là cô lập, kiềm tỏa và làm hạn hẹp phạm vi của giáo xứ là một âm mưu có tính chiến lược, mang đặc trưng bản chất chế độ cộng sản.
Lợi dụng đặc tính cố hữu này, nhiều quan chức đương nhiệm tranh thủ việc cướp đất để trục lợi cho mình. Điển hình như vụ Tòa Khâm Sứ, Khu đất Công Viên 1-6. Trong những vụ việc này, âm mưu của chính quyền là cướp đất để xây khu thương mại, biệt thự phân lô. Đó là một hành vi được toan tính kỹ, một công đôi việc. Việc thứ nhất là hạn chế, kiềm tỏa không cho tôn giáo phát triển, việc thứ hai là trục lợi cho các quan chức tham gia. Sau khi bùng nổ những cuộc đấu tranh của giáo dân, bộ máy chính quyền trở lại với mục tiêu bạn đầu là hạn chế, cô lập của tôn giáo bằng một âm mưu là xây dựng vườn hoa cho cộng đồng.
Bất kỳ kẻ lãnh đạo cộng sản nào đều thấm nhuần lý tưởng và ý thức việc tiêu diệt, triệt hạ, làm tê liệt các hoạt động tôn giáo, vì đó là nhiệm vụ trọng đại trong công cuộc gọi là xây dựng CNXH. Thực ra cái gọi là công cuộc xây dựng CNXH này chỉ là cụm từ bình phong mỹ miều, để che giấu đằng sau nó là lợi ích cốt lõi và quan trọng là bảo vệ chế độ do ĐCS cai trị. Bảo vệ được chế độ Đảng trị là bảo vệ được quyền lợi, lợi ích cho những thành phần trong chế độ đó. Những lợi ích đó được cụ thể bằng vật chất, quyền lợi rất rõ ràng như tài sản, chức vụ. Nhìn những khối tài sản khổng lồ mà các quan chức đang nắm giữ, hay sự thăng chức, bổ nhiệm cho con cái vào những nhiệm vụ quan trọng trong bộ máy chế độ…. dân Việt dễ hiểu được tại sao những kẻ đang có quyền lực, bạo lực trong tay lại ngày đêm toan tính tìm cách trấn áp những đồng bào mình bằng nhiều thủ đoạn thâm độc đến vậy?
Xin thưa!
Đó là một phương thức để loại trừ những mối nguy, mà họ tự huyền hoặc là tiềm ẩn cho sự tồn tại của chế độ độc tài. Toan tính này lại được núp dưới cái bóng gọi là “an ninh quốc gia”.
Cho nên chúng ta thường thấy trong những lời của ĐCSVN qua miệng những lãnh đạo cao cấp ở mọi đại hội, phiên họp thường có những cụm từ liên tục được nhấn mạnh như “mục tiêu trọng tâm là xây dựng CNXH và bảo vệ chế độ, ổn định chính trị….”
Lẽ thường khi xây dựng một thứ tốt đẹp, có lợi chung thì đương nhiên việc xây dựng đó được đông đảo sự tán thành, ủng hộ. Một công trình mang lại điều tốt cho mọi người ở xứ đó, không cần phải tốn công huy động một lực lượng bảo vệ việc xây dựng mà chi phí ngang bằng với việc xây dựng, thậm chí việc bảo vệ còn hao tốt hơn cả việc xây dựng.
Nhưng chủ nghĩa xã hội, sản phẩm quái thai ra đời đầu thế kỷ trước lại trong tình trạng như vậy. Bởi vì quái thai nên thực tiễn đã chứng minh sau khi ngộ nhận, thập niên 90 của thế kỷ trước hàng loạt các nước theo CNXH đã thức tỉnh và loại bỏ chúng. Họ đã chuyển nguồn lực để xây dựng và bảo vệ CNXH được dành cho việc kiến thiết đất nước, xây dựng một thể chế lành mạnh, minh bạch. Nhờ vậy, các nước Đông Âu ngày nay đã có một đời sống sung túc vượt bậc so với thời theo CNXH do Đảng Cộng Sản cai trị.
Xây dựng CNXH rút cục chỉ là lý do để Đảng CS biện minh cho vai trò toàn trị của mình, và đương nhiên tương quan khăng khít với biện minh đó chiêu bài bảo vệ “an ninh quốc gia” (ANQG). Nếu đi sâu nhìn nhận, phân tích chính xác những biện pháp được gọi là nhằm bảo vệ ANQG qua những thủ đoạn hèn hạ, thiếu minh bạch, tiểu nhân bởi bộ máy công cụ của chính quyền thực thi, chúng ta mới kết luận được mục đích của việc xây dựng có trong sáng, tốt đẹp hay không? Bài viết này xin đi vào chi tiết của cái gọi là bảo vệ ANQG.
Trong việc thôn tính đất đai của giáo xứ Thái Hà nói riêng, và nhiều nơi khác nói chung, rộng ra là những vấn đề có tính chất đông người phản ứng việc làm sai trái của chính quyền. Việc bảo vệ cái gọi là ANQG được diễn ra nhiều biện pháp, thủ đoạn do nhiều ban ngành phối hợp. Truyền thông báo chí, các tổ chức mặt trận, ban dân vận, ban tôn giáo, an ninh, cảnh sát, dân phòng cùng chó và cả xã hội đen là những lực lượng đông đảo mà chính quyền huy động vào cuộc cùng với trang bị máy móc hiện đại như xe truyền hình trực tiếp, xe vòi rồng, camera hồng ngoại, dùi cui, súng, hơi cay… Muôn vàn những biện pháp, thủ đoạn đó sẽ được giới thiệu lần lượt đến các bạn.
Trò kiểm tra nhân khẩu, kiểm tra giao thông, triệu tập
Khi tiến hành công việc lấn chiếm đất đai của giáo xứ Thái Hà. Bộ máy cảnh sát chính quyền thường làm cái việc gọi là kiểm tra nhân khẩu, tạm trú, tạm vắng. Mục đích của việc này là để nắm rõ lý lịch được những người giáo dân đến giáo xứ hiệp thông. Những giáo dân ở địa phương khác sẽ được thông báo về cho cán bộ an ninh cơ sở, từ thông báo đó cơ sở ra những biện pháp ngăn chặn để các giáo dân này không đến được nhà thờ hiệp thông hay phản đối hành vi cướp đất của chính quyền. Những biện pháp ngăn chặn có thể là giấy mời đi họp, giấy mời về việc A, B, C nào đó như nhập tịch, đất đai, con gà, lá rau…, tranh cãi hàng xóm từ đời tám hoánh nào cũng được lôi ra nhằm cản trở bước chân của người giáo dân đến nhà thờ trong lúc chính quyền cướp đất.
Những phương tiện giao thông chuyên chở người nhiều như xe ô tô khách là mục tiêu để chính quyền cho cảnh sát giao thông chặn đường, kiểm tra giấy tờ, kiểm tra xe bày đặt nhiều sách nhiễu để không cho xe chở giáo dân từ giáo xứ khác về nơi bị cướp đất hiệp thông. Thậm chí còn đe dọa lái xe, chủ xe không được chở người giáo dân đến nơi, mà phải quay về địa phương. Việc phát hiện những chiếc xe này do các đặc tình ở cơ sở hay mạng lưới bí mật do chính quyền cài đặt theo dõi và thông tin cho cấp trên. Từ đó cấp trên sẽ chỉ thị cho cảnh sát giao thông phải bằng mọi giá hoàn thành nhiệm vụ là ngăn chặn những chiếc xe được báo trước. Các thông tin về biển số xe, loại xe, màu sắc, giờ xuất hành, hướng đi, chủ xe, lái xe, số lượng giáo dân đều được cơ sở đặc tình hay mạng lưới bí mật (MLBM) thông báo về.
Chọn lọc những người giáo dân có uy tính, ảnh hưởng để cô lập bằng cách gửi giấy triệu tập với những lý do có thể. Trong trường hợp không tim được lý do chính đáng thì dùng cứu cánh cuối cùng là lý do “làm việc về an ninh quốc gia” hay thậm chí cùn đến mức lý do làm việc với công an là “đến nơi thông báo sau”. Hoặc cho người đóng giả thường dân gây sự cãi lộn, ẩu đả ngoài đường rồi mời về trụ sở giải quyết. Quá trình giải quyết dằng dài để cản trở người giáo dân đó đến nơi, hoặc khốn nạn hơn là quy kết buộc tội để xử phạt. Lấy đó làm căn cứ để lần sau khủng bố bằng hình thức khác. Như giáo dục cưỡng bức, cải tạo, học tập bắt buộc.
Giấy triệu tập nhà báo tự do JB. Nguyễn Hữu Vinh
Ls. Lê Quốc Quân cũng bị những giấy mời như thế
Các bằng chứng về những thủ đoạn trên của chính quyền ở Thái Hà là rõ ràng. Nhưng để hoàn chỉnh cho đủ yếu tố để kết luận đó là âm mưu, thủ đoạn của chính quyền thì cần phải bổ sung bài viết của thạc sĩ Phan Anh Tuấn thuộc T31, bài viết trình bày những thủ đoạn trên dưới dạng tài liệu hướng dẫn cho các cơ quan an ninh tôn giáo học tập, làm theo để phân hóa, ngăn chặn, chia rẽ giáo dân đồng tình phản đối hành vi cướp đất của chính quyền.
Bài viết của thạc sĩ Phan Anh Tuấn, thuộc T31, hướng dẫn nghiệp vụ khống chế tôn giáo
Truyền thông xuyên tạc và bịa đặt
Truyền thông độc quyền là một vũ khí quan trọng bảo vệ sự tồn vong của chế độ CS toàn trị. Sự xuyên tác và dối trá được lặp đi lặp lại dưới nhiều hình thức. Trên phương tiện truyền thông đại chúng và những tay dân vận len lỏi thầm thì vào những cán bộ lão thành, những chức sắc tôn giáo các luận điệu nghi kỵ, gây chia rẽ hoặc làm hoang mang, dao động tinh thần những giáo dân trung kiên.
Trong trường hợp đấu tranh đòi đất đai của bà con giáo xứ Thái Hà. Truyền thông của chính quyền chơi một lá bài hai mặt khi nói với nhân dân trong nước một giọng, nói với dư luận quốc tế bên ngoài một giọng khác. Hai giọng nói này hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng nhờ có sự bưng bít tốt, mà người bên trong không nghe được chúng nói gì với người bên ngoài. Khi tuyên truyền với bà con bên trong, luận điệu của chúng xuyên tạc rằng đây không phải là đòi đất đơn thuần mà muốn lợi dụng việc đòi đất để hoạt động chính trị, chống phá chính quyền. Mục đích để nhân dân hiểu sai vấn đề, không ủng hộ việc đòi đất đúng tình, đúng lý của bà con giáo dân. Đây là âm mưu phân hóa nội bộ trong nhân dân bằng thủ đoạn tuyên truyền cực kỳ thâm độc và tàn nhẫn vì nó gây hiểu lầm, mâu thuẫn, chia rẽ trong nhân dân. Dẫn đến những thái độ thù nghịch giữa nhân dân với nhân dân.
“Hành động của một số giáo sỹ, giáo dân cực đoan Giáo xứ Thái Hà thực chất là lẩn trong âm mưu, ý đồ gây mất ổn định chính trị tại Việt Nam, tạo cớ để các thế lực thù địch và chống đối lợi dụng tuyên truyền chống phá. Mong sao chính quyền xử lý nghiêm những kẻ cầm đầu, kích động gây rối an ninh trật tự, làm mất đi sự bình yên của thành phố này, đất nước này”.
Với dư luận quốc tế, các tổ chức nhân quyền bên ngoài thì chúng không nói đây là xung đột tôn giáo, chính trị như đã nói trong nước, trái lại chúng lại bảo rằng đó là những trường hợp đơn thuần về tranh chấp, khiếu kiện đất đai, một việc không liên quan gì đến tôn giáo, chính trị, nhân quyền. Mục đích của luận điệu này là tạo bức tường rào qua mác “không can thiệp vào công việc nội bộ”, khiến các tổ chức nhân quyền quốc tế, dư luận quốc tế bị ngăn cản. Trong lúc các tổ chức, dư luận này còn loay hoay tìm chứng cứ phản bác thì bên trong chính quyền đã tranh thủ thời gian ráo riết dập tắt cuộc đấu tranh, khủng bố tinh thần giáo dân, tạo ra nhân chứng giả, bằng chứng giả… khiến các tổ chức nhân quyền quốc tế dẫu có tìm được chứng cứ của vấn đề này thì chúng đã an bài, sắp đặt xong sự việc dưới một vấn đề khác.
“(VietNamNet) – Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Lê Dũng khẳng định khiếu kiện đất đai của giáo xứ Thái Hà sẽ được giải quyết theo đúng các quy định của pháp luật Việt Nam ”.
Để xây dựng nhân lực, tài lực phục vụ cho việc tuyên truyền mục đích chung nhằm bảo vệ chế độ toàn trị, chính quyền Việt Nam phải tiêu tốn một khoản khổng lồ trong ngân sách. Chưa có thống kê nào cho biết chính xác số tiền này, bởi sự công bố công khai sẽ khiến người dân Việt Nam đang sống trong cảnh khốn khó phẫn uất vì sự tốn kém trong việc tuyên truyền dối trá với chỉ một mục đích là bảo vệ Đảng. Ngân sách để tiêu tốn cho việc này không bao giờ được quốc hội giám sát, và nó ngày càng tăng lên do những đòi hỏi phải đấu tranh che dấu sự thật ngày càng tăng. Trước tình trạng truyền thông đa dạng , phong phú bởi cách đưa tin, tiếp cận qua intenet và người dân ngày càng có nhận thức tốt hơn, thì việc tuyên truyền dối trá càng phải đầu tư mạnh để đối phó với tình trạng đó. Đầu tư tuyên truyền xuyên tạc tính chất những vụ việc tôn giáo tất nhiên cũng phải ưu ái cùng. Phó giáo sư, tiến sĩ, đại tá Nguyễn Văn Ngọc, phó giám đốc T31 gào thét đòi ngân sách qua bài viết lưu hành nội bộ, nội dung sặc mùi kể công và vòi vĩnh tiền bạc. Bài viết có nhan đề “Nâng cao hiệu quả đấu tranh với các luận điệu tuyên truyền xuyên tac vấn đề tôn giáo chống Việt Nam của thế lực thù địch”. Bài viết có đoạn:
“… cần tập hợp những người có chuyên môn cao, am hiểu về tôn giáo cũng như tình hình trong nước, có khả năng “ bút chiến”… Đồng thời có chế độ đãi ngộ hợp lý, đảm bảo điều kiện cho lực lượng chuyên trách này có thể thường xuyên viết bài…”
Những nhân tố được gọi là có am hiểu, có khả năng trong cái gọi là lực lương chuyên trách này như đại tá, phó giáo sư, tiến sĩ kia nêu ra rõ ràng động cơ làm việc chỉ vì tiền. Bởi trong câu từ của mình đại tá Nguyễn Văn Ngọc đã rất thực tế không đòi hỏi những người có tâm huyết mà chỉ lựa chọn những người có khả năng “bút chiến” và đòi hỏi chính sách đãi ngộ ưu tiên cho họ. Cũng đúng thôi, để chọn những kẻ làm được việc đê tiện như thế thì tất nhiên phải chọn kẻ có tài mà không có đức thì chúng mới hăng hái, đảm đương được.
Chính vì làm việc với mục đích là tiền, nên đám chuyên trách truyền thông này không có được lương tâm, phẩm chất của người cầm bút vì một xã hội văn minh, công bằng. Chúng chỉ miễn sao có được bài viết vu khống, mạ lị để lấy được tiền từ ngân sách là đủ. Bởi vậy mới có những trường hợp lộ liễu như việc vu khống linh mục Nguyễn Văn Khải cầm loa kích động giáo dân chống đối. Trong khi thực tế tại hiện trường là chỉ huy công an quận Đống Đa đưa loa công an cho linh mục Nguyễn Văn Khải nhờ cha Khải nói với bà con giáo dân ngồi xuống. Thì báo ANTĐ chụp ảnh đó để ghi chú rằng “linh mục Khải đang cầm loa kích động”.
Sự vu khống trắng trợn này khiến giáo dân Thái Hà bức xúc kéo lên tòa soạn báo ANTĐ tại phố Nguyễn Du phản đối gay gắt, khiến tòa soạn phải ê mặt.
Trích dẫn – Theo giáo xứ Thái Hà
“Bức xúc trước sự kiện, Báo An ninh Thủ Đô – cơ quan ngôn luận của Công an Hà Nội, thông tin sai sự thật, bóp méo sự thật, nhất là đã sử dụng bức hình cha Phêrô Nguyễn Văn Khải cầm loa của cảnh sát (do ông trưởng công an quận Đống Đa nhờ) giúp cảnh sát ổn định trật tự tại phiên tòa phúc thẩm ngày 27/3 tại Hà Đông và lu loa rằng “linh mục Nguyễn Văn Khải đang kích động dân chúng”. Sáng ngày 27/4/2009, gần một trăm giáo dân thuộc các giáo xứ trong nội thành Hà Nội đã tới tòa soạn Báo An ninh Thủ Đô phản đối và yêu cầu tòa báo phải cải chính những thông tin sai sự thật nêu trên”.
Một cây bút trong lực lượng chuyên trách này là giảng viên Hà Văn Thịnh của trường đại học Huế đã thú nhận cầm 2 triệu đồng để viết bài bôi nhọ Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt với bài viết ngắn chỉ vài trăm chữ trên báo Lao Động
Nhưng do sự thức tỉnh của lương tâm của người cầm bút, của một giảng viên đứng trên bục giảng và chất sĩ phu truyền thống của ông đồ Xứ Nghệ còn lại trong mình. Cây bút Hà Văn Thịnh đã dũng cảm đứng ra nhận sai lầm của mình vì đồng tiền mà viết theo đơn đặt hàng của cơ qua tuyền truyền, tiếp tay cho sự dối trá. Vạch rõ sự nham hiểm của bộ máy tuyên truyền nhà nước.
“Qua đây, cũng xin nói cho rõ “vụ” này. Hồi ấy, tôi là cộng tác viên thường xuyên của báo Lao Động. Viết với đam mê và trách nhiệm thực sự của nghĩ suy là mình luôn bảo vệ cái đúng, chống lại những điều sai (ấu trĩ, ngây ngô, ngu dốt…; để cho độc giả và quý vị xa gần phán xét, mặc nhiên tôi không phàn nàn hay khiếu nại). Một lần, tôi nhận được điện thoại của ông Tô Quang Phán, Phó TBT (nay là Tổng BT Hà Nội Mới), nói rằng Tổng GM Ngô Quang Kiệt tuyên bố cầm hộ chiếu Việt Nam thấy nhục nhã, hãy viết ngay một bài bình luận về sự kiện trên….
Nhận được lệnh, với thông tin 8 chữ, tôi viết liền cho kịp bài báo để mai đăng, sau khi đã đọc lại toàn bộ Kinh Thánh. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa hiểu nổi, vì sao chỉ sau có mấy tiếng đồng hồ, vừa đọc Kinh Thánh lại vừa viết ra được bài báo tổng hòa và tận cùng của nỗi đau, sự xấu hổ mà không hề có một thoáng mảy may băn khoăn về chuyện đúng, sai? Xem ra, sự đui dốt, thỏa thê khó tìm thấy giới hạn”.
Những dẫn chứng trên cho thấy không còn gì để nói về cái gọi là lực lượng chuyên trách, những cây bút chiến có khả năng, am hiểu tình hình tôn giáo của đại tá Nguyễn Văn Quang, PGS, TS, Phó Giám đốc T31. Những kỳ vọng về nhân tố am hiểu tôn giáo được cây bút Hà Văn Thịnh vạch rõ. Kiến thức am hiểu về tôn giáo chỉ cần có tiếng đồng hồ khi đọc xong Kinh Thánh. Vậy là đủ để thành cây bút chiến cho bộ máy tuyên truyền tiêu hao bao nhiêu ngân sách.
Nếu truyền thông không có lương tâm con người, không có phẩm chất nghề nghiệp, mà truyền thông chỉ được xây dựng bằng những đội ngũ vòi vĩnh, đặt điều kiện phải có chính sách ưu đãi (tiền bạc), truyền thông phục vụ bạo lực của cường quyền, tuyên truyền sự dối trá, lọc lừa, nhằm mục đích duy nhất là vu oan, xuyên tạc nhân dân để bảo vệ chế độ toàn trị của Đảng Cộng Sản như những phân tích và dẫn chứng điểm qua trong bài viết này, thì trước sau cũng bị rớt mặt nạ.
An Ninh Tôn Giáo
Từ năm 2010 trở về trước trong Bộ Công An Việt Nam có một bộ phận An Ninh Tôn Giáo có ký hiệu PA38. Vì dư luận lên án nhiều, nhất là lần Thiền Sư Thích Nhất Hạnh lên tiếng công khai đòi loại bỏ an tinh tôn giáo (ANTG) ra khỏi bộ máy công an. Chính quyền Việt Nam che mắt bằng cách đổi tên PA38 ANTG thành PA88 tức Cục an ninh xã hội (CAXH) do thiếu tướng Lê Đình Luyện làm cục trưởng. Ông Lê Đình Luyện được điều động từ Cục an tinh Tây Bắc chuyển về sau chiến công đàn áp người Hơ Mông tại Mường Nhé. Một thành tích đẫm máu mà đến giờ cơ quan an ninh Việt Nam vẫn cho đó để tự hào khi so sánh với vụ Tân Cương của Trung Quốc.
Thiếu tướng Lê Đình Luyện là một Phật Tử có pháp danh là Đức Tâm. Là một Phật Tử đương nhiên thiếu tướng Lê Đình Luyện rất hăng hái, nhiệt thành chăm sóc Phật Giáo Việt Nam . Việc theo tôn giáo nào là quyền tự do của mọi người, người viết bài này không có ý định phân biệt, chia rẽ Tôn Giáo. Ở một chế độ theo chủ nghĩa vô thần như Việt Nam phải có bộ phận ANTG là điều tất yếu, chỉ có điều oái ăm là người cục trưởng của nó lại là một Phật Tử chính thống thì thật khôi hài và chuyện công bằng giữa các tôn giáo là điều không thể không băn khoăn.
Phụ trách vấn đề tôn giáo của công an thành phố Hà Nội (TPHN) là đại tá Bạch Thành Định cũng là một Phật Tử. Nhiều cán bộ, chiến sĩ PA38 ANTG trước kia và PA88 ngày nay đều rất thành tâm sùng kính Phật Giáo, họ tổ chức đi lễ bái chùa chăm chỉ. Đó là một điều may mắn khi GHPG Việt Nam có nhiều quan chức an ninh là Phật Tử. Giá như những Phật Tử này thấm nhuần đạo lý nhà Phật là Từ Bi, Hỉ Xả, có lẽ những câu chuyện đau thương của tôn giáo khác đã không tốn nhiều giấy mực cũng như máu và nước mắt.
Giới thiệu những cán bộ ANTG các cấp, cán bộ Đảng và chính quyền TPHN là những Phật Tử là một điều bất đắc dĩ, bởi nó có thể ảnh hưởng đến quyền tự do tôn giáo của mỗi cá nhân, cho dù cá nhân ấy giữ chức vụ, cương vị gì đi nữa. Nhưng trong bối cảnh Giáo Xứ Thái Hà trên địa bàn Hà Nội chịu đau thương, mất mát từ nhiều năm qua bởi sự bất công do quan chức chính quyền Hà Nội, nên rất cần tìm hiểu nghiêm túc mọi ngóc ngách sâu xa từ lịch sử, nguồn gốc sở hữu đất, sự hình thành giáo xứ, lý lịch và quan điểm của những người liên quan (nhất là những người có chức quyền, có ảnh hưởng). Tìm hiểu các bộ máy, ban ngành, đoàn thể chính quyền có trách nhiệm, thẩm quyền liên quan là điều cần thiết. Để đi đến đánh giá tổng quan một cách khách quan khi cân nhắc nhiều góc nhìn.
Nếu thiếu tướng cục trưởng PA88 bộ Công An có vốn liếng từ vụ đàn áp tại Mường Nhé, thì đại tá, phó giám đốc an ninh TPHN lại có bề dày kinh nghiệm trấn áp đám đông suốt từ năm 2007 đến nay. Chỉ đạo công an tấn công giáo dân Thái Hà tối 31/8/2008 bằng hơi cay và dui cui, giầy đinh.
Những nạn nhân của đại tá, tiến sĩ Bạch Thành Định là bà già và trẻ em. Phải chăng đề tài bảo vệ luận án của vị tiến sĩ Từ Bi là tấn công những người dân lành như thế này bằng bạo lực.?
Chưa hết, đại tá Bạch Thành Định còn là tác giả của vụ trấn áp những người biểu tình yêu nước chống Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa – Trường Sa của Việt Nam .
Ngày 21/8/2011 dưới sự chỉ đạo trực tiếp của đại tá Bạch Thành Định, lực lượng an ninh TPHN giả dạng thường dân dùng vũ lực cưỡng chế những người biểu tình yêu nước về đồn công an Mỹ Đình. Vu cho những người này tội xâm hại trật tự công cộng để xử phạt hành chính và phạt tù giam. Đồng tác giả trong vụ trấn áp biểu tình này còn có các chuyên gia an ninh của Cục PA67 (chống khủng bố), Cục PA88 (An Ninh Xã Hội), Cục PA69 (trinh sát ngoại tuyến)… phối hợp với các lực lượng công an Hà Nội cùng tiến hành.
Những biện pháp mà Lê Văn Luyện, Bạch Thành Định thường dùng để trấn áp đám đông là những trò rẻ tiền, xưa cũ. Thế nhưng được viết thành sách và được các giảng viên giảng dạy ở trường Đại Học An Ninh (ký hiệu T31) say sưa truyền lại cho học viên. Một trong những trò đó là cài người vào đám đông, giả làm giáo dân, giả làm người biểu tình..rồi những tên giả mạo này cố tình tạo ra những hành động gây rối để làm lý do cho lực lượng công an trấn áp bắt giữ giáo dân, người biểu tình.
Hai nữ nhân viên an ninh thuộc CA quận Hoàn Kiếm giả dạng người biểu tình yêu nước, trong những chiếc túi này có những khẩu hiệu tiêu cực dùng trương ra cho lực lượng công an TPHN có lý do trấn áp những người biểu tình.
Khái quát giới thiệu về con người lãnh đạo cơ quan an ninh tôn giáo, về những quan điểm, hành xử (thủ đoạn) của họ. Chúng ta mới thấy sự lựa chọn cán bộ an ninh lãnh đạo ANTG là sự lựa chọn có cân nhắc kỹ càng, có những đánh giá tiêu chí, phẩm chất, thành tích nhất định. Qua sự lựa chọn đội ngũ nhân lực này, có thể đánh giá quan điểm của chính quyền Việt Nam ngày nay với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam là có thiện chí hay không.?
Câu trả lời dành cho bạn đọc.
Những hy vọng về sự thật, hòa bình, công lý cho người Công Giáo trở nên xa hơn dưới quan điểm của nhà cầm quyền
Đó là điều dễ hiểu vì sao càng ngày càng có nhiều những cuộc áp bức tại các giáo xứ như Đồng Chiêm, Loan Lý, Cồn Dầu, Thái Hà, Tòa Khâm Sứ, Cầu Rầm, Con Cuông ….
Tadeo Minh Viễn
No comments:
Post a Comment